Tôi trở về đây sau 35 năm
Nơi chiến trường xưa một trời thương nhớ
Lao Bảo – Khe Sanh – Đường 9 – Nam Lào
Tên đất, tên làng mai sau còn rạng rỡ
Đứng giữa Làng Vây mà lòng còn bỡ ngỡ
Đâu rồi những cánh rừng hoang dại thuở xưa
Đường tránh Bản Phường chỉ còn lại vệt mờ
Ký ức cứ hiện về sục sôi thời trai trẻ
Chỉ một quãng rừng thôi nà hai đầu nỗi nhớ
Tây Trường Sơn nắng vàng rực rỡ
Đông Trường Sơn mưa xối trắng ngàn
Lại nhớ em cô gái mở đường
Đồng đội tôi nằm lại ở Trường Sơn
Giữa đại ngàn mênh mông hùng vỹ
Đầu gối sao trời mắt nhìn Thái Bình Dương
Tai nghe tiếng nhạc rừng như tiếng mẹ thì thầm ru con ngủ
Chiều Cam Lộ nắng vàng rực rỡ
Giữa nghĩ trang hàng ngàn ngôi mộ
Biết tìm đâu thằng bạn thiếu thời
Năm 72 ra đi mãi không về
Tôi cùng vợ và con đi giữa những hàng bia
Đã tìm được bạn thân thời nhập ngũ
Hết hương rồi, đốt điếu thuốc cắm lên trên mộ
Nước mắt nhòa đi trong tiếng nấc nghẹn ngào
Chiều Trường Sơn hồi ấy nắng cũng vàng
Giữa mịt mù khói bom và cây gãy
Chúng tôi nghẹn lòng tiễn bạn ra đi
Thôi Thủy ơi hãy yên nghỉ nghe mày
Đồng đội của tôi nằm ở nghĩa trang này
Và còn ai chưa được đưa về để cây bồ đề che chở
Nằm ở đâu các anh là những người bất tử
Sống mãi trong điệu hò và câu hát quê hương
7-2006
Hồ Thế Thắng